Bác Hồ đã từng dạy “Có tài mà không có đức là người vô dụng,
có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó”, khó chứ không phải là không
làm được, khác hẳn với vô dụng, Vô dụng là không có, không còn công dụng gì nữa,
chúng ta hãy nhìn vào nước Nhật, ở đó người ta dạy con trước hết không phải
thông minh học giỏi mà là phải có nhân cách thật sự tốt. Qua đó mới thấy tài
tuy quan trọng nhưng đức còn cần thiết hơn bởi lẽ người có tài mà sống vị kỉ,
chỉ dùng tài năng để phục vụ cho bản thân mình không thôi thì chẳng có ý nghĩa
gì, thậm chí với lối sống cá nhân và làm việc như vậy có thể gây hại cho tập thể,
gây hại cho mọi người và thậm chí nếu học có quyền lực trong tay thì thật sự là
mối đe dọa cho mọi người nên thật sự đó là điều đáng quan ngại và nguy hại.
Tài năng chỉ được xem trọng khi nó gắn với quá trình cống hiến,
người có tài đem khả năng của mình phục vụ tập thể, phục vụ đất nước trước khi
nghĩ tới những quyền lợi cho bản thân, trong bối cảnh nền kinh tế nước nhà còn
nghèo, đời sống của đại đa số nhân dân còn thiếu thốn, nếu người giởi, người
tài chỉ biết đưa ra những đòi hỏi, yêu cầu nhà nước phải tạo cho mình nhiều ưu
đãi, thuận lợi mới chịu làm việc thì với nguồn lực hạn chế hiện tại khó mà đáp ứng
được. Ngày trước trong cuộc kháng
chiến chống pháp, giáo sư Trần Đại Nghĩa cùng một số nhà khoa học khác đã sẵn
sàng từ bỏ vinh hoa phú quý, xa rời điều kiện sống, nghiên cứu lý tưởng nơi xứ
người để khăn gói trở về quê hương, chấp nhận gian khổ cống hiến sức mình cho sự
nghiệp cách mạng. Những đóng góp của họ có vai trò quan trọng trong sự nghiệp bảo
vệ tổ quốc, đó là tấm gương cho thế hệ trẻ hôm nay trong sự nghiệp xây dựng đất
nước.
Có thể nói chúng ta không thiếu những người tài nhưng chưa có
nhiều những người dám tình nguyện, chấp nhận gian khổ để lao vào khó khăn cống
hiến sức mình. Những vùng sâu vùng xa còn vắng những cán bộ khoa học, những bác
sĩ, kỷ sư giỏi, trong khi tại các thành phố lớn số lượng những người này có lúc
dư thừa. Thiết nghĩ đây cũng là một sự lãng phí nguồn lực. Có những người hôm nay dám chấp nhận
khó khăn thiếu thốn để lao động, gầy dựng thì mới có những điều kiện tốt cho những
thế hệ tài năng mai sau làm việc. Nếu ai cũng muốn đến nơi có điều kiện tốt để
làm việc thì những nơi khó khăn ấy sẽ khó mà phát triển. Cái vòng lẩn quẩn của
việc sử dụng nhân lực còn lâu mới được tháo gỡ.
Phải có đầy đủ hai phần Tài và Ðức, con người mới có giá trị biết tạo ý nghĩa cho cuộc sống, để được mọi người tin tưởng yêu thương. Nhờ đó mà tâm hồn ta vui thỏa, trí ta mở mang, ta yêu đời sống, biết trọng kỷ luật, gìn giữ tôn ti trật tự v.v. .
Phải có đầy đủ hai phần Tài và Ðức, con người mới có giá trị biết tạo ý nghĩa cho cuộc sống, để được mọi người tin tưởng yêu thương. Nhờ đó mà tâm hồn ta vui thỏa, trí ta mở mang, ta yêu đời sống, biết trọng kỷ luật, gìn giữ tôn ti trật tự v.v. .
Có tài sẻ được đời trọng dụng; có đức sẻ được người mến phục.
Nhờ đó mà ta có uy tín ta sẻ tự tin, sống hòa mình với mọi người. Người có đủ
tài và đức sẽ không mặc cảm, đố kỵ, luôn biết tự kiềm chế, nhân nhượng, bao
dung người; biết lắng nghe, tìm hiểu nguyện vọng của người để khuyến khích, tán
dương khi người có điểm nổi bật thành công, hoặc để an ủi, giúp d0ở khi người gặp
khó khăn, hoạn nạn.
Tài và Ðức rất cần thiết trong đời sống. Tài để quán xuyến
công việc, để giải tỏa khó khăn. Ðức để hoàn thành trọng trách mà không kiêu ngạo,giúp
người mà không phách lối, khoe khoang; không khắt khe xét nét người, không lấy
mình làm khuôn mẫu bắt người phải dập theo, luôn bình đẳng và công bình với mọi
người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét