Khi đọc những câu chuyện
kể về Hồ Chí Minh, điều khiến tôi khâm phục nhất đó là: mỗi một sự
việc diễn ra trong đời sống thường ngày dù nhỏ nhặt nhưng Người vẫn
gợi lên nhiều bài học cho chúng ta suy ngẫm. Bài học về sự tiết
kiệm là một ví dụ điển hình. Trước kia, Thông tấn xã
Việt Nam hàng ngày đều đưa bản tin lên cho Bác xem. Khi in một mặt, Bác phê
bình là lãng phí giấy. Sau đấy Thông tấn xã in hai mặt bằng rônêô, nhoè nhoẹt
khó đọc hơn nhưng Bác vẫn đọc. Sang năm 1969, sức khoẻ Bác yếu và mắt giảm thị
lực, Thông tấn xã lại gửi bản tin in một mặt để Bác đọc cho tiện. Khi xem xong,
những tin cần thiết Bác giữ lại, còn Người chuyển bản tin cho Văn phòng Phủ Chủ
tịch cắt làm phong bì tiết kiệm hoặc dùng làm giấy viết. Ngày 10-5-1969, Bác đã
viết lại toàn bộ đoạn mở đầu bản Di chúc lịch sử bằng mực xanh vào mặt sau tờ
tin Tham khảo đặc biệt ra ngày 3-5-1969. Từ giữa năm 1969, sức khoẻ Bác yếu đi
nhiều nên Bộ Chính trị đề nghị: Khi bàn những việc quan trọng của Đảng, Nhà
nước thì Bác mới chủ trì, còn những việc khác thì cứ bàn rồi báo cáo lại sau,
Bác cũng đồng ý như vậy. Tháng 7, Bộ Chính trị họp ra nghị quyết về việc tổ
chức 4 ngày lễ lớn của năm: ngày thành lập Đảng, ngày Quốc khánh, ngày sinh Lênin
và ngày sinh của Bác. Sau khi báo Nhân Dân đăng tin nghị quyết này, Bác đọc
xong liền cho mời mọi người đến để góp ý kiến: “Bác chỉ đồng ý 3/4 nghị quyết.
Bác không đồng ý đưa ngày 19-5 là ngày kỷ niệm lớn trong năm sau. Hiện nay, các
cháu thanh thiếu niên đã sắp bước vào năm học mới, giấy mực, tiền bạc dùng để
tuyên truyền về ngày sinh nhật của Bác thì các chú nên dành để in sách giáo
khoa và mua dụng cụ học tập cho các cháu, khỏi lãng phí”. Đọc xong mẩu
chuyện này, tôi tự thấy mình phải thực hành tiết kiệm hơn nữa để
không lãng phí công sức của những người xung quanh và chính bản thân
mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét